Hôm nay, trong group chat của gia đình mình và các bạn bè ở nhà, mọi người có chia sẻ thông tin về một bạn nhặt ve chai qua đời vì tai nạn giao thông. Nhìn hình ảnh bạn gầy gò với một cái chăn mỏng quấn quanh người, nằm im trên chiếc giường chiếu gỗ trong một căn nhà tồi tàn với một bên là người mẹ nước mắt lăn dài, một bên là chiếc hòm gỗ nơi mà chốc lát nữa thôi sẽ ủ ấm bạn đi về với cát bụi, mình nghẹn đắng…
Bạn tầm như tuổi mình, đi nhặt ve chai kiếm sống từng ngày. Bạn sinh ra lành lặn tay chân nhưng tâm lí của bạn không được ổn định. Bạn gặp tai nạn khi đang trên đường đi làm công việc của mình – gom nhặt từng chai lọ đem bán kiếm từng đồng. Khi nhìn những hình ảnh mọi người chia sẻ về việc bạn gặp nạn, điều đầu tiên mình nghĩ :”Chắc là bạn đang đói bụng lắm. Đi cả ngày dưới nắng thế kia chắc đã ăn gì đâu?”. Cổ họng mình đắng nghẹn…
Hôm qua mình mới gieo hạt mầm hoa Ly vào luống đất mới với mong mỏi chờ một ngày nở hoa, nhưng mình nhận thức được rằng ngày đó có thể không bao giờ đến.
Lỡ một bàn chân khổng lồ ai đi ngang qua dẫm nát mầm hoa của mình…
Lỡ một bạn sóc tới ăn mất hạt mầm của mình…
Lỡ một cơn mưa lớn cuốn trôi hạt mầm của mình xuống cống…
Bởi thế mình cố dặn lòng hãy sống hết mình ở hiện tại. Để không phải Giá Như…
Hãy ăn no, ăn ngon khi bạn đói, bạn nhé!
Hãy mặc bộ đồ đẹp bạn thích, đừng cất chờ một dịp trọng đại.
Hãy tạo cho mình, cho người, cho đời những niềm vui nhỏ ý nghĩa mỗi ngày.
Nếu ngày ấy có đến, thì sẽ là những chồi xanh non khỏe.

Be Present, bạn nhé!
Bạn biết mà, đúng không?
Trả lời